Ngủ sao sáng ăn cơm sườn, chiều ăn nước tương, tối leo lên giường nằm coi cải lương, đời chỉ thế sướng còn gì bằng. Nhưng cơm sườn ăn hoài cũng ngán, nước tương thì chán lắm mới phải ăn nếu có ăn cơm với nước tương phải là ăn cơm chiên thì mới đúng điệu. Người Việt Nam nói tới cơm chiên là nói tới cả một ký ức tuổi thơ, những ngày hè đến ngày đông dù sáng hay đêm cơm chiên vẫn là món ăn quốc hồn quốc túy.
Cơm chiên thì có nhiều loại nếu bạn ra hàng quán như cơm chiên dương châu, cơm chiên cá mặn, cơm chiên hải sản, cơm chiên gà xối mỡ, cơm chiên rau nấm rồi thêm những loại cơm chiên trong các quán ăn, nhà hàng sang trọng như cơm chiên ngọc bích, cơm chiên lam, cơm chiên hoàng đế hầu như các món cơm chiên đều có thể hòa chung được hết.
Nhưng ở đây điều tôi muốn nhắc đến đó là một món cơm chiên trứng hoặc những gì còn sót lại trong tủ lạnh ăn không hết, những cục thịt kho hay một ít giá vụn, một ít tôm khô, có khi chỉ đơn giản là cơm chiên nóng với tỏi một chút hành, một chút muối, một chút tiêu thế mà ấm lòng ấm bụng.
Nhớ những buổi sáng mẹ dậy từ 5, 6 giờ để bóp cơm nguội từ ngày hôm trước ra cho tơi xốp rồi chiên một chảo cơm to với trứng với tôm khô hay có khi là chỉ với một chút nước cá ngày hôm qua còn dư vài cục tàu hủ là có ngay một bữa ăn sáng cho cả nhà không phải tốn tiền ăn tiệm lại no lâu đủ sức để vừa ăn vừa học bài chuẩn bị đến trường, đủ sức cho ba làm công việc nặng đến hết buổi trưa.
Những buổi tối trời se lạnh hay mưa to một chảo cơm chiên với lạp xưởng được cắt hạt lựu ăn kèm với nước thịt thì quả là không gì sánh bằng. Từng hạt cơm được chiên khô giòn, áo một lớp trứng thơm thơm béo béo ăn hoài không ngán, một chén nước tương tỏi ớt cay nồng, hương vị đó khó có quán ăn nhà hàng nào tạo nên được vì đó là hương vị của tình yêu thương của cha của mẹ là tình cảm gia đình.
Về đến nhà lục tìm cơm không có gì ăn xung quanh chẳng có ai, ra ngoài làm tô hủ tiếu lại nhớ những ngày bên mẹ, bên cha thưởng thức món cơm chiên chỉ cần con hô đói một tiếng thì đến cha cũng sẵn sàng xắn tay áo vào bếp trở thành Giang ca bất đắc dĩ cho con. Mẹ buông ngay thau đồ đang giặt đánh trứng lên nhóm bếp lò dù là nửa đêm nhưng vẫn hạnh phúc vì được chiên cho con một dĩa cơm ngon giòn mà con luôn yêu thích.
Xem thêm:
Xem thêm: