Tạo hóa đã ban tặng cho thế giới này biết bao loài hoa đầy hương sắc, mỗi loài hoa góp nhặt cho đời không chỉ là vẻ đẹp, là phấn thơm mà còn là hình tượng biểu trưng cho những tính cách loại người trong xã hội.
Hoa sen cũng thế cũng là loài hoa không quá sắc hương nhưng chứa đựng sự thanh cao kiêu hãnh. Hoa sen chẳng cần đứng với ai, một mình nó cũng đã là sự riêng biệt từ hình tướng, màu sắc đến nơi đặc biệt nó sinh trưởng cũng là vốn khác biệt so với bạn bè họ cúc, hồng, lan, huệ.
Nếu nói Mẫu Đơn là nữ hoàng của những loài hoa với sự kiêu sa, mỏng manh nhưng quyền lực, Hồng Nhung đỏ thắm như sự nhiệt huyết, ấm áp của 1 chàng trai trong tình yêu, Cẩm Chướng như sự can đảm đương đầu của người quân tử. Hay âm thầm ngát hương lặng lẽ như cô gái mới lớn của đóa Quỳnh Hương, nét quý phái và tươi trẻ thanh xuân như Lan Hồ Điệp.
Tất cả đều hòa mình vào cuộc sống, Hoa Sen cũng dành cho mình một vị trí không ai thay thế được đó là sự thanh cao, nét vươn mình lên số phận, vượt chướng ngại không sợ đấu tranh của những phận người có lòng quyết tâm kiên định trong cuộc sống. Hoa sen với nơi sống bùn nhơ tăm tối, từng hạt mầm vươn lên khỏi bùn, gần bùn nhưng ngào ngạt hương thơm. Chưa bao giờ sen lấm mùi bùn, để bùn dưới chân như sự khẳng định đạp khó khăn vươn lên thánh thiện.
Hoa sen dù màu nào cũng vậy hồng dịu dàng, trắng tinh khôi, xanh thanh mát hay đỏ kiêu hãnh thì đều toát lên sự quân tử thanh cao, dành hết cho đời từ hương từ sắc không bon chen với đời dành cả mùa hè nóng bức để ngát hương. Sự thanh cao của hoa sen còn được ví như tâm từ bi của Phật, vượt trên mọi đau khổ dành thiệt thòi về mình để mang cái đẹp đến chúng sanh, yêu thương lặng lẽ mà không đòi hỏi bất cứ thứ gì. Những ao hoa sen trên mọi miền đất nước cứ thế mà sinh trưởng, tự mình vươn lên trong đống bùn nhơ, tự mình khoe sắc trong những ngày hè oi ả, tự gieo mùi hương thanh tịnh đến muôn nơi, tự thanh cao tinh khiết với đời. Nhìn sen như nhìn lại đường tu, cách sống của chính mình, phải biết vươn lên trước mọi khó khăn, biết chấp nhận khổ đau để rèn luyện ý chí, phải có vất vả nhọc nhằn mới quý những thành công, phải thánh thiện yêu thương mới nhận lại sự tôn trọng thanh cao ngẩng đầu trong xã hội.
Hoa sen sự thanh cao không tự có mà là quá trình rèn luyện, cố gắng kiên trì không mệt mỏi để dù sống giữa bùn nhơ tanh hôi nhưng vẫn giữ cho mình vẻ đẹp bình yên thanh khiết.