Trào lưu gì mà rầm rộ, chỉ là một loại trái cây dân dã hàng trăm năm qua đã tồn tại gần như thuần an lành trong cuộc sống vậy mà sau một đêm lại mang cho mình sứ mệnh có khắp mọi nơi. Thanh Long coi vậy mà quá lợi hại.
Phải nói một điều tất cả đều có lý do của nó chứ đừng đổ tội cho thanh long thì tất trách vô cùng, nó tính ra vẫn là người bị hại, cười nhạt cho trái thanh long đỏ ruột thơm lừng ngày ngày vương mình dưới nắng, cát, gió, sương mà không sợ bằng tai tiếng rần rần nổi tiếng bất đắc dĩ.
Người dân trồng thanh long chắc cũng chưa bao giờ nghĩ cái trái cây mình trồng như đứa con chăm học tối đêm phải chông đèn, đôi khi phải trông ngóng chờ đợi mà giá cả trật guột có khi lên giá có lúc tuột không phanh mà lại có thể đường đường chính chính bước vào khu công nghiệp chế biến thực phẩm ăn liền, nước ép, với danh xưng như sự hãnh diện vì có nó tăng giá trị món hàng. Câu ca tụng bạn biết gì chưa, trong mì gói đã có thanh long hay trong trà sữa đã có thanh long cứ nhan nhãn như 1 bước trêu đùa mà đầy thương mại với hàng triệu người theo dõi phát tán trên truyền thông.
Nhớ lại thời covit thì thanh long ruột đỏ ngày ngày la liệt khắp thành phố từ khu nhà trọ, chợ nhỏ đến ban ấp xã vì không xuất khẩu được nên thay gì bỏ người ta mang từ thiện cho người trong vùng dịch ăn cho có cái gọi là vitamin trái cây, nhà nhà ăn thanh long, người người ăn thanh long, đến ớn tới tận cổ người ta lại cứ bỏ trước nhà, có người sáng tạo lấy thanh long cắt ra phơi khô để thay trà uống, nhà có máy thì xay sinh tố hoặc làm kem thanh long cũng ngon, mát vô cùng.
Đùng cái mì thanh long ra đời tạo cú hít chấn động nhân dân nhưng với tâm thế thanh long dư nên làm bánh mì cho đỡ phí, rồi hủ tíu thanh long, cũng góp mặt trong chiến dịch chống covit, thế mà chẳng nổi bằng 1 góc thanh long bây giờ, nghĩ mà nao lòng.
Bởi thời nào giá trị đó, thanh long đã tự tạo cho mình 1 vị thế mới không còn đơn giản là để trưng để cúng để ăn như 1 loại trái cây mọng nước rẻ tiền, thanh long đã bước chân vào ngành công nghiệp thực phẩm như 1 cô ca sĩ mới nổi trong cái showbiz đầy màu sắc cám dỗ, có mặt khắp mọi nơi nhưng lâu dài tồn tại thì còn coi thời thế.
Xem thêm:
Người dân trồng thanh long chắc cũng chưa bao giờ nghĩ cái trái cây mình trồng như đứa con chăm học tối đêm phải chông đèn, đôi khi phải trông ngóng chờ đợi mà giá cả trật guột có khi lên giá có lúc tuột không phanh mà lại có thể đường đường chính chính bước vào khu công nghiệp chế biến thực phẩm ăn liền, nước ép, với danh xưng như sự hãnh diện vì có nó tăng giá trị món hàng. Câu ca tụng bạn biết gì chưa, trong mì gói đã có thanh long hay trong trà sữa đã có thanh long cứ nhan nhãn như 1 bước trêu đùa mà đầy thương mại với hàng triệu người theo dõi phát tán trên truyền thông.
Nhớ lại thời covit thì thanh long ruột đỏ ngày ngày la liệt khắp thành phố từ khu nhà trọ, chợ nhỏ đến ban ấp xã vì không xuất khẩu được nên thay gì bỏ người ta mang từ thiện cho người trong vùng dịch ăn cho có cái gọi là vitamin trái cây, nhà nhà ăn thanh long, người người ăn thanh long, đến ớn tới tận cổ người ta lại cứ bỏ trước nhà, có người sáng tạo lấy thanh long cắt ra phơi khô để thay trà uống, nhà có máy thì xay sinh tố hoặc làm kem thanh long cũng ngon, mát vô cùng.
Bởi thời nào giá trị đó, thanh long đã tự tạo cho mình 1 vị thế mới không còn đơn giản là để trưng để cúng để ăn như 1 loại trái cây mọng nước rẻ tiền, thanh long đã bước chân vào ngành công nghiệp thực phẩm như 1 cô ca sĩ mới nổi trong cái showbiz đầy màu sắc cám dỗ, có mặt khắp mọi nơi nhưng lâu dài tồn tại thì còn coi thời thế.
Xem thêm: